Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Món quà cuối năm

Tôi thích những dịp tết về, vì đó là thời gian tôi được ở bên cạnh những người thân yêu của tôi cả một ngày chứ không phải chỉ trong chốc lát như những ngày bình thường. Tết về, gia đình tôi tụ họp, bạn bè tôi tụ họp, gặp lại những người tôi yêu quí và được hàn huyên với họ cả ngày trời là những món quà giá trị nhất đối với tôi.

Tôi nhớ, cứ đến chiều 29 tết là tôi cùng anh trai tôi đi chọn quất và đào, mua được một cành to và vừa ý không phải là điều khiến tôi vui sướng nhất mà khi ngồi sau xe anh, dạo vòng vòng quanh chợ, ngắm nghía những sạp hàng tết đầy màu sắc, chọn lựa từng cành hoa, từng món đồ để trang hoàng cho gia đình, cùng anh tôi bàn tán về những cái tết trước, và xít xoa ôm chặt anh khi có cơn gió lạnh ùa qua. Thấy cuộc sống này có thật nhiều thứ giá trị nếu thực sự ta cảm nhận và trân trọng nó.

Tôi nhớ đến một câu chuyện kể về một cô bé nhỏ tặng quà cho mẹ mình nhân dịp sinh nhật. Cô bé mang chiếc hộp đến trước mặt mẹ và tươi cười chúc mừng mẹ nhân ngày sinh nhật. Bà mẹ đang bận việc nhưng vì quà con gái tặng nên tươi cười nhận món quà và bóc quà để chiều lòng con gái. Khi bà mẹ bóc gói quà ra thì thấy trong chiếc hộp rỗng không, không hề có món quà gì ở đó cả. Bà mẹ nghĩ rằng cô con gái nhỏ nghịch và trêu trọc mình nên đã mắng cho con gái một trận: “Con có biết là làm như vậy là không tốt không, khi tặng quà người khác thì con cần để món quà đó vào trong hộp chứ sao lại tặng người khác chiếc hộp rỗng không như thế này”. Cô bé ngước nhìn mẹ mình với ánh mắt ngạc nhiên và ngân ngấn nước. Cố mếu máo nói “Ơ, mẹ ơi, con đã để vào đó rất nhiều nụ hôn rồi mà”. Lúc đó bà mẹ mới hiểu ra món quà mà con gái tặng cho mình. Bà ôm chầm con gái mình vào lòng và nước mắt rơi lã chã vì hành phúc.

Thế mới biết, trong cuộc sống có rất nhiều món quà mà ta không thể nhìn, nghe hay cầm nắm được bằng tay, mà chỉ có thể thấy được nó bằng cảm nhận. Cũng giống như người ta vẫn nói, tiền chỉ có thể mua được cái giường nhưng không mua được giấc ngủ ngon; Tiền chỉ có thể mua cái đồng hồ chứ không mua được thời gian; Tiền chỉ mua được ngôi nhà chứ không mua được tổ ấm; Tiền chỉ mua được thuốc chứ không mua được sức khỏe...Tiền có thể là rất quý nhưng nó không phải là món quà duy nhất mà cuộc sống ban tặng cho mỗi con người, cũng không phải là thứ duy nhất tôi cần trong cuộc sống này.

Có câu nói rằng “Nụ cười khi cho đi sẽ làm giàu lên người nhận nó mà không làm nghèo đi người cho nó”, với tôi, cho tiền cho được ít, cho nụ cười mới có thể cho được mãi mãi, và người giàu có nhất chính là người có nhiều nụ cười để cho đi nhất. Tôi hạnh phúc vì những gì tôi có, hạnh phúc vì những gì tôi sẽ được nhận vào dịp cuối năm này và hạnh phúc bởi những gì tôi có thể mang lại cho những người xung quanh. Những món quà nhiều hơn cả tiền bạc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét