Nhớ lại cách đây mười mấy, 2 chục năm, cái thời kinh tế đất nước còn trong giai đoạn chậm phát triển, dân tình đa phần còn đang lo từng miếng cơm manh áo nên cứ động đến tiền hay vật chất dù nhiều hay ít đều rất ư "giá trị". Có thể với nhiều người trẻ bây giờ, khái niệm ngày xưa trong mắt thời trẻ nhỏ là một hình ảnh xã hội hoàn toàn khác, thời của sự thèm thuồng, thiếu thốn nhưng đi với những kỉ niệm vô giá...
.......
_ Đã gọi là ngày xưa nên cái gì cũng có vẻ "cũ" lắm
_Ngày xưa đi đường thấy quán nước ghi giải khát "có đá" là hoành tráng, ai ngồi trong đó là cũng được coi là sành điệu lắm
_Được cầm tờ 1,2 nghìn trên tay là sướng , là mua được rất nhiều thứ. 100, 200 đồng vẫn tiêu tốt còn bây giờ cầm cả chục nghìn chẳng biết mua gì
_5 trăm được 1 que kem. 2 thằng đua nhau mút, chẳng quan tâm đến bẩn hay không miễn là có kem ăn là sướng lắm rồi
_Nói đến nước ngọt người ta chỉ dám uống nước khoáng có đường đóng chai giá chỉ có 1000 - 1500VND, Kim Bôi trước là nhãn hiệu nước khoáng nổi tiếng
_ Còn như mỗi lon nuớc ngọt như "COCA- COLA" giá 6000 VNĐ bằng cả tiền cơm cả 2 ngày, chỉ những dịp đặc biệt mới được uống. Sao cảm giác uống lúc đó nó đê mê thế, uống đến đâu cảm giác đến đấy, đặc vị ngọt hơi cay cay với chất ga sộc thẳng lên sống mũi ..... giờ uống nhạt tếch
_ Bia đi đâu cũng thấy 333, rượu toàn rượu tự nấu
_Uống sữa àh? Nhiều người không có khái niệm đó, không nhận thức được giá trị dinh dưỡng của sữa nên thỉnh thoảng người lớn mua về cho uống "chơi" thôi
_ Phở thì vẫn còn chút gì đấy hơi xa xỉ nên xôi thôi không thì bánh cuốn vậy. 500 - 1000 đồng là no bụng cho bữa sáng rồi
_ Ngày xưa 1 cái xe đạp với người trẻ tuổi là to tát lắm, ra đường mà có cái xe đạp Phượng Hoàng đi chơi thì rất ư hãnh diện trong con mắt thèm thuồng của nhiều người khác
_ Thanh niên làm gì có nhiều chỗ chơi mà chơi, chỉ có đạp xe dạo phố và quanh quanh mấy công viên là hết
_X e máy à? mấy con cup, babetta và mô kích là vua, được tượng trưng cho những nhà khá giả , đồng chí nào chơi ngông thì mua Ete Z về chạy... Sau này vài năm thì dân tình đổi mốt sang "đờ rim". Đừng đùa, mấy chục triệu thời ấy chứ có phải chơi đâu. Thỉnh thoảng bây h ra đường vẫn thấy mấy chú dream biển 9999, 8888 phai màu, cong queo do sự bào mòn của thời gian nhưng nghĩ lại có xe này chạy thời đó thì cả là một vấn đề to tát
_ Hồi đó làm gì có khái niệm ô tô cho nên cứ thấy 4 bánh ngoài đường là một cái gì khủng khiếp lắm. Cứ thấy Uazt là kinh rồi.
_ Lada, Volga sao nhìn đẹp và phê thế, không dám ước được ngồi chỉ ước được "sờ" vào xem nó thế nào, có lần sờ đi sờ lại tróc cả tay
_ Nhà giàu và khá giả cứ phải 3 tầng, cửa sắt xếp. Tường không quét vôi quét ve mà phải ốp đá và phải ốp nổi năm hoành thành. Sàn lát đá hoa chứ không phải sàn xi măng hay sàn gạch. Ổ điện phải là 1 tấm bảng phooc mica gắn ổ điện bằng nhựa trắng chứ không phải ổ sành ổ sứ mà mọi nhà hay dùng
_ Khái niệm đi ăn tiệm đã là xa xỉ chứ đừng nói đến nhà hàng
_ Đồ trang trí phổ biến thời bấy giờ là một tủ gỗ kính kéo ngang hình chữ nhật, bên trong bày ly bày rượu, bày ảnh... ( tủ chè )
_ Gọi là bếp chứ thực chất chỉ là góc để cái bếp dầu và cái chạn bằng gỗ chứ đâu được như ngày nay với tủ lạnh, bếp ga, hốc hút gió với chạn inox và kính
_ Phố xá đến tối ít đèn điện
_ Thời đó làm gì có chuyện mua sắm quần áo liên tục chạy theo mốt như bây h. Hết hè cất đi năm sau mặc tiếp, hết đông cất đi sang năm mặc lại đến khi rách thì thôi.
_ Có quần Jean là sành rồi còn không toàn quần vải không à
_ Ra đường cứ phải sơ vin, đầu tóc vát 1 bên
_ Hàng xóm ngày xưa với nhau tình nghĩa lắm, giờ tọc mạch là giỏi thôi
_ Bạn bè, 2 chữ đó với con người ngày xưa nó giá trị gấp nhiều lần bây giờ
_ Thư viết tay là hình thức liên lạc nơi xa phổ biến nên ngôn từ người ở những thế hệ đó nồng nàn và phong phú lắm chứ đâu có nhảm nhí như bọn trẻ biến tấu bây giờ
_ Ngày xưa truyền hình chưa phát triển:
Dân tình đói văn hoá phim nên phim Tây Du Ký cứ đến hè là chiếu đi chiếu lại đến nỗi thuộc cả tình tiết lẫn lời thoại nhưng vẫn cứ háo hức xem
Chỉ có độc một kênh. 5h chiều mới chiếu, 10 - 11 giờ tối là ngừng. Đến hè dung lượng chiếu mới nhiều hơn nhưng khổ một nỗi không phải TV nhà nào cũng bắt được sóng của đài trung tâm nên cứ phài dò dò. Xem nhiễu tức mắt nhưng có hình là vui rồi
Ra đường làm gì ăng ten như bây giờ, toàn ăng teng nhôm đơn giản uốn mấy hình ô van cộng với mấy thang nhôm ngắn gắn ngang còn lại đa phần ăngten tự chế: Vành xe đạp
Nhà nào Tivi màu thì sẽ biến thành rạp phim công cộng của cả phố. Có TV Sony thì càng kinh càng khủng bởi thế câu: Nét như SONY cũng từ đó mà ra
Có đầu xem băng là ghê rồi. Phim chưởng bộ là thứ giải trí số một vì thế cứ ra chợ là được nghe mấy bà bàn tán nhân vật này nhân vật nọ còn lũ trẻ con nhĩêm nặng đến nỗi cứ mua kiếm nhựa về múa may quay cuồng chíu chịu nọ, chíu chíu kia.... còn bây h ảnh hưởng phim Mỹ nên chuyển sang súng hết roài
Dịch vụ sửa đài, đầu, TV trước kiếm lắm nhưng giờ ... chết gần hết roài
Vì dân tình đói phim ảnh nên cứ phim nào ra nên diễn viên nổi tiếng nhanh lắm và được hâm mộ khủng khiếp lém. Có 1 diễn viên nam tự tử vì thất tình mà báo chí đua nhau rùm beng rồi có hàng vạn người đưa tang thành hàng nối đuôi nhau dài dằng dặc và được đánh giá một trong những sự kiện "rúng động" nhất cả nước.
_ Điện thoại huh? Chỉ điện thoại bàn thôi, sắm được là khá rồi nhưng ít gọi lắm bởi ít nhà lắp nên gọi nhiều thì chỉ có gọi 108 hỏi nhảm linh tinh cho đỡ "mốc" điện thoại thôi.
_ Đi đâu mà đeo quả máy ảnh đen xù xì lủng lẳng trước ngực là ghê à nhá. Thỉnh thoảng rút ra nháy nháy vài phát, thiên hạ lác mắt như chơi
_ CD-player huh? Công nghệ "tương lai" quá, nghe băng cassette là ổn rồi. Có Walkman kẹp quần đeo tai nghe lủng lẳng thấy là biết kinh tế mạnh rồi
_ Máy vi tính àh? Ôi dzào, nghe lạ tai thế? Có phải là cái cục vuông vuông đi cùng màn hình và bàn chứ bấm không ?
_ Ngày xưa nhạc thị trường thì Hải Ngoại là số một bởi nhạc nhẽo trong nước đang còn thiếu tiền để phát triển nên đi đâu cũng chỉ thấy Don Ho, Linda Trang Đài rồi thì Nhạc vàng với Tuấn Vũ nọ Tuấn Vũ kia.
_ Cứ đám cưới đám xin y như rằng lại được Boney M và Modern Talking
_ Thời hoàng kim của Karaoke đúng nghĩa, đi Karaoke có máy lạnh là ăn chơi đỉnh cao
_ Được cái ngày xưa nhạc lời lẽ nghe còn nhiều ý nghĩa còn bây giờ âm nhạc tuy phát triển mạn, lời lẽ phong phú nhưng toàn hát nhảm ( ko vơ đũa cả nắm). Bảo sao người lớn hay bảo: Không hiểu bọn trẻ nghĩ gì mà nghe những thể loại nhạc như thế này?
_ Ngày xưa lũ trẻ hoà đồng vì hay được giao du, chúng gắn kết với nhau bởi nhiều trò chơi đơn giản hoạt động chân tay. Bây h đa phần nhà nào biết nhà đứa đấy, kín cổng cao tường, đất hẹp không chỗ chơi với lại giờ chúng thích điện tử vi tính hơn thì hơi đâu đi cầm mấy cái dép tổ ông lia mấy cái ống bơ cho bẩn tay.
_ Ngày xưa mùa hè oi ả lại thấy lũ trẻ với những cây gậy dài có móc đi khều bàng chín... chán khều thì dùng dép ném hay súng trạng bắn.
_ Ngày xưa mùa hè nóng bức, chúng lại đầu trần đá bóng nhựa. Chán rồi thì lại chơi bi,chơi thun, chơi ná chơi ảnh ( 1000VND được 1 bảng 50 chiếc)
_ Mùa hè nhìn diều thả ngập trời
_ Mùa đông lạnh lẽo mong có một bát lục tàu xá cho ấm bụng chứ tiền đâu mà mong chân gà nướng hay lẩu nọ lẩu kia như bây giờ
_ Mùa mưa ngập lụt, người lớn méo mặt trong khi lũ trẻ lại sướng cười hềnh hệch bởi chúng được nghịch nước
_ Thời đó, những người bán kẹo kéo, kem, dạo với cái còi hơi cao su trên tay là "thần tượng" lũ trẻ: "Bem, bem" y như rằng bọn trẻ kéo ra đầy đường. Chỉ tội có đứa không có tiền mua nhưng vẫn chạy theo ăn hơi thấy thích thú lắm
_ Trung thu ngày xưa vui lắm , đúng rõ tết thiếu nhi. Lũ trẻ đua nhau đi mua súng nước ( 500 -700 đồng/ khẩu) hay những khẩu súng côn với những vòng đạn diêm sinh của Tàu về bắn nghịch nhau chí choé. Giờ thì hiện đại quá nên nhạt
_ Này nha, thời đó ai mà được đi "Tây" hay du học là một sự kiện lớn đó nha, chưa đi về đã được cả phố chỉ mặt biết tên: Nhà ấy, có thằng X con Y đi Tây ghê lắm, giàu lắm!
_ Cứ thấy máy bay u u trên đầu là nhao nhao túa ra xem. Hix, có mấy ai được đi máy bay đâu cơ chứ
_ Tây sang VN thời đó rõ khổ, hay bị bọn trẻ con bám theo "chiêm ngưỡng" như sinh vật lạ
_ Ngày xưa, nóng ra nóng, rét ra rét, mùa hè ra mùa hè, mùa đông ra mùa đông nên "đã" lắm. Giờ ảnh hưởng khí hậu thay đổi cứ nhì nhằng, bực mình quá
_Không khí tết ngày xưa mới thực sự đậm chất tết, chất người, chất xuân, chất hoa, chất pháo,chất vui, chất sướng... còn bây giờ nhạt nhẽo vô vị
... Càng nói càng không hết, nhớ cái ngày xưa quá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét