Hạnh phúc là một khái niệm rất trừu tượng. Lắm lúc hạnh phúc lớn lao như vừa đạt được một điều gì đó rất lớn trong cuộc sống nhưng có lúc hạnh phúc rất đỗi bình dị… như một tách trà ấm giữa đêm đông giá lạnh hay một bàn tay nhẹ lau giùm những giọt nước mắt đang ngấn dài trên má. Hạnh phúc là vậy, đến bất ngờ và ra đi cũng thật nhanh chóng khiến cho người ta luôn có cảm giác hụt hẫng để rồi cái phút giây hạnh phúc ngắn ngủi đó trở thành một kỉ niệm thật khó quên…
Quan niệm về hạnh phúc thì mỗi người một kiểu và ư trả lời cho câu hỏi: "Hạnh phúc là gì?" cũng mỗi người một đáp án. Câu trả lời có thể gặp nhau nhưng cảm xúc thì không thể gặp nhau vì chỉ có người đó mới cảm nhận được hạnh phúc đích thực mà người ta đang là kẻ trong cuộc.
Hạnh phúc theo tôi có hai phạm trù. Phạm trù "ngẫu nhiên" và phạm trù "phản ngẫu nhiên". Hạnh phúc ngẫu nhiên là những hạnh phúc đến bất chợt, không biết trước mà khi ta kịp nhận ra thì ta đã là "người hạnh phúc" rồi. Hạnh phúc loại này thường mang đến cho người có nó cái cảm giác lâng lâng khó tả, nghẹn ngào không thốt nổi lên lời, không một ngôn từ hay bút mực nào có thể tả được, nó để lại trong lòng "chủ nhân" một ấn tượng khó phai. Nó có thể xoa dịu cả những nỗi đau tột cùng nhất nhưng thường chỉ mang tính ngắn ngủi không gian và thời gian. Còn phía bên kia, hạnh phúc phản ngẫu nhiên là hạnh phúc do chính chủ nhân của nó tìm ra nó, cố gắng để được nó và khi có được nó thường thì là cảm giác của sự mãn nguyện. Nó mang dư âm sâu lắng và tồn tại mang tính bền bỉ vì nó là kết tinh của những nỗ lực và cố gắng.
Nhưng nói đi thì cũng nên nói lại. Thế giới có màu trắng thì cũng có màu đen, thái cực có dương thì cũng có âm, can, chi, trường, lưỡng nghi, tứ tượng, bái quái, ngũ hành...v..v Tóm lại, vạn vật tương sinh tương khắc, luôn có hai mặt cùng song song tồn tại và đối lập nhau. Đối lập sinh ra mâu thuẫn, mâu thuẫn lại khiến cho vạn vạt phát triển lên chính vì thế mà phạm trù "mâu thuẫn" là một trong 3 cặp phạm trù thông dụng nhất của cuộc sống. Hạnh phúc cũng không nằm ngoài quy luật này. Nó có thể khiến con người ta cảm thấy sung sướng cực độ nhưng xét ở một khía cạnh khác, khía cạnh nằm bên kia của sợi chỉ ranh giới thì hạnh phúc cũng có thể khiến con người ta đắm chìm trong hư ảo mà bỏ quên đi những vấn đề thực tế hiện tại đang xảy ra xung quanh. Nó cũng có thể giết chết nhân cách của một con người khi nó gieo vào tâm họ hạt giống "tự phụ". Vì vậy, dù có thế nào đi nữa thì hãy luôn ghi nhớ rằng: "ta vẫn là ta", ta không là một ai khác, ta vẫn sống theo tư tưởng và mục đích ta đã chọn như ta đã, đang và sẽ sống.
Hạnh phúc chỉ là một nốt nhạc hay, bay bổng hay một gam màu sáng trong bức tranh tổng thể của cuộc đời ta, là chất xúc tác cho ta thêm nghị lực, niềm vui để tiếp tục bước đi trên con đường đời chứ hạnh phúc không phải là tất cả. Ý nghĩa hạnh phúc là mãi mãi còn cảm giác hạnh phúc phải là tức thời. Và vấn đề là chúng ta phải làm chủ được hạnh phúc của mình, biến cảm xúc hạnh phúc thành tư tưởng sống lạc quan yêu đời, điều đó sẽ mang lại sức sống mãnh liệt cho bạn, loại bỏ những muộn phiền và làm bùng cháy lên ngọn lửa sinh mệnh trong bạn. Có khi hơi ấm của ngọn lửa đó còn lan truyền sang những người xung quanh và giúp họ vui hơn. Nếu bạn lạc quan bạn sẽ thấy cuộc sống của mình thật ý nghĩa, thấy mình muốn sống và cần phải sống vì có rất nhiều việc mà bạn muốn làm. Bằng ngược lại nếu bạn tự ti, u buồn thì bạn sẽ không thấy được niềm vui trong cuộc sống, cảm thấy cuộc sống trôi qua thật nhàm chán vô bổ. Đơn cử nhé! Hãy nhìn vào bức hình này và cho tôi biết ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu bạn?
Nếu bạn là người có tinh thần lạc quan bạn sẽ nói nagy rằng: "Đó là hình một người đang hét to giữa đất trời để thể hiện niềm sung sướng của anh ta, chắc anh ta vừa có được niềm vui và đang chia sẻ". Còn nếu bạn là người "bi quan" thì bạn sẽ nói rằng: "Đó là hình một người đang hét to giữ đất trời vì anh ta đang rất buồn, cô đơn và trống trãi. Chắc anh ấy đang đau khổ". Vậy đó bạn! Cuộc sống xem ra phức tạp nhưng lắm lúc cũng thật đơn giản. Cùng một vấn đề nhưng mỗi người sẽ có một cách nhìn nhận sự việc khác nhau. Ranh giới giữa hạnh phúc và đau khổ, lạc quan và bi quan rất mong manh, nó như một sợi chỉ trong đêm tối vậy. Cái cốt lõi là chính ta là người trong cuộc thì ta phải hiểu rõ chính mình hơn ai hết vì thực ra hai cách nhận xét của ví
dụ trên về lạc quan hay bi quan thì ai cũng đúng cả, mỗi người một chính kiến riêng nhưng xin thưa người có thể đưa ra câu trả lời chính xác nhất chính là... người trong ảnh. Chỉ có anh ta mới biết là anh ta đang vui vẻ lạc quan yêu đời hay đang u buồn đau khổ bi quan. Đó cũng chính là lý do mà tôi chọn bức ảnh đó cho bài viết này. Lạc quan hay bi quan – chính do bạn tự chọn.
Giấc mơ cũng vậy, có giấc mơ đẹp và ác mộng. Lúc ban đầu có thể nó đang là một giấc mơ đẹp nhưng chỉ sau ít giây nó lại là một ác mộng nếu giấc mơ đó thành hiện thực. Bản ngã của một con người luôn tồn tại "tham - sân - si" vì thế mà khi gần có được điều họ muốn thì họ lại nghĩ ngay đến một cái gì đó cao hơn, xa hơn…
Sống trên đời ngoài học chữ Tâm - chữ Nhẫn - chữ Kiên và một số chuẩn đạo khác thì có lẽ chúng ta nên học thêm một chữ mà lâu nay nó bị lãng quên. Đó là chữ "Dừng" - dừng lại đúng lúc trước khi nó đi quá xa đôi khi cũng là một hạnh phúc đó bạn. Nhưng nắm giữ hạnh phúc cũng là hạnh phúc. Mâu thuẫn quá phải không? Nhưng mình tin bạn sẽ hiểu và chọn cho chính bạn một con đường "hạnh phúc".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét