Nắng cô đơn mây buồn vô tận
Người vô tình lòng mãi đắng cay
-----
Chữ có thể phai nhòa trên giấy
Nhưng ko phai nhòa trong trái tim ai
-----
Gió vẫn thổi sóng vẫn vỗ bờ
Mây vẫn trôi và trời vẫn sáng
Hoàng hôn xuống mang bao điều mong nhớ
Để đêm về thao thức nỗi nhớ thương
-----
Hè đến mưa rơi phượng nở hoa
Tan tác hoa rơi cành la đà
Mưa cứ rơi, rơi mãi, rơi hoài
Để lòng tôi buồn nỗi xa xăm
-----
Tuổi 16 một thời áo trắng
Góc sân trường vội vã mùa thi
Cô đơn một mình dạo hiên vắng
Lặng lẽ chiều tàn đánh mất trái tim
-----
Một thoáng mưa rơi lòng thêm nhớ
Cô đơn đên vắng một mình thôi
Khi bên người lòng vui biết mấy
Nay mưa buồn một nỗi bâng khuâng
-----
Xuân đến hoa nở tình yêu tới
Hạ sang lặng lẽ cơn mưa chiều
Thu về đơn côi lạnh cơn gió
Để đông buồn lạnh lẽo con tim
-----
Khi tới ko ồn ào náo nhiệt
Khi đi cũng lặng lẽ mà thôi
Cuộc đời tôi là một cơn sóng gió
Biết bao giờ sóng lặng biển bình yên?
-----
Lẳng lặng ra đi ko lời từ giã
Cô đơn độc bóng cuộc hành trình
Ra đi để làm nên nghiệp lớn
Có biết một bóng hình nơi xa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét