Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010

Cái đẹp không phải nhu cầu mà là niềm hạnh phúc

VnTim™  ^-^  Bạn sẽ tìm kiếm cái đẹp ở nơi đâu, và làm thế nào bạn tìm được cái đẹp nếu không phải chính cái đẹp là lối đi, là người dẫn đường của bạn?
Bạn làm sao có thể nói về cái đẹp khi chính cái đẹp đang dẫn lời cho bạn?


Những người đau khổ và thương tổn nói rằng, “Cái đẹp là sự tử tế và dịu dàng.
Giống như người mẹ trẻ thẹn thùng trước ánh hào quang của mình khi đi giữa đám đông”
Người đam mê nói, “Cái đẹp là sức mạnh và nỗi khiếp sợ.
Giống như cơn bão khuấy đảo đất dưới chân chúng ta và bầu trời trên đầu chúng ta”.
Cái đẹp không phải nhu cầu mà là niềm hạnh phúc

Người mệt mỏi và chán chường nói, “Cái đẹp là tiếng thì thầm nhẹ nhàng. Nó cất tiếng trong tâm hồn chúng ta.
Giọng nói của nó chịu thua sự im lặng của chúng ta giống như tia sáng yếu ớt run rẩy vì khiếp sợ bóng tối”.
Nhưng những người còn lại sẽ nói, “Chúng tôi nghe thấy cái đẹp reo vang trên những đỉnh núi,
Khi cái đẹp cất tiếng thì xuất hiện âm thanh của bước chân, của tiếng đập cánh và cả tiếng gầm gừ của những chú sư tử”.

Đêm tối, người canh gác thành phố nói, “Cái đẹp sẽ ló dạng cùng với bình minh từ phía đông”.
Ban trưa, người lao động và du khách nói, “từ những khung cửa sổ ngập trong hoàng hôn, chúng tôi nhìn thấy cái đẹp nằm sõng soài trên trái đất”.

Mùa đông, tuyết nói, “Cái đẹp sẽ đến cùng với mùa xuân nhảy nhót trên những ngọn đồi”.
Mùa hè nóng nực, người thu hoạch nói, “Chúng tôi nhìn thấy cái đẹp khiêu vũ với những chiếc lá mùa thu, và thấy một chút tuyết rơi trên tóc cô ấy”.
Bạn đã bao giờ nói về cái đẹp như vậy chưa?
Sự thực là bạn không nói về cái đẹp mà nó về những nhu cầu chưa được thỏa mãn,
Cái đẹp không phải là một nhu cầu mà là niềm hạnh phúc.
Nó không phải là cái mồm đói khát cũng không phải là đôi bàn tay trống rỗng,
Nó là trái tim được thắp lửa và tâm hồn được tỏa sáng.
Đó không phải là hình ảnh mắt bạn có thể nhìn hay bài hát tai bạn có thể nghe,
Nó là hình ảnh bạn thấy khi mắt đã nhắm và một bài hát bạn nghe khi tai đã bịt kín.
Nó không phải nhựa rỉ ra trên thây cây bị rạch nát, hay một cái cánh bị cào rách,
Nó là khu vườn luôn tràn ngập hoa nở và những đàn thiên thần bay lượn khắp nơi.

Cái đẹp không phải nhu cầu mà là niềm hạnh phúc

Hỡi những kẻ cô đơn, cái đẹp là cuộc sống khi cuộc sống lộ ra khuôn mặt thánh thiện của mình.
Những bạn là cuộc sống và bạn cũng là cái mạng che đi cuộc sống.
Cái đẹp là sự bất diệt tự soi mình trước gương.
Nhưng bạn là sự bất diệt và bạn cũng là cái gương.

Kahlil Gibran

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét